Cảm thức trình hiện với thời gian
ngọn roi vô hình của thời gian
quất mạnh vào ta để báo rằng: dòng sông đang khát
vì sao không gấp xếp giấy tạo hình cánh buồm ký ức
tuổi thơ hồn nhiên sẽ trở về với vũ điệu dân gian
nụ cười tinh khôi lấp lánh dưới vòm trời mưa hạ
con mắt thuyền xanh biếc và hạnh phúc buông neo
bao nhiêu ly đẫm ngợp trăng xiên chếch về một phía
chót vót đỉnh đêm bóng hồn khóc rấm rứt không thôi
nghiêng chai tràn rượu thất phách thèm thuồng
này em hỡi, hãy gieo nụ hôn vào đất!
cát bụi sẽ dịu niềm đau thao thức chờ ngày
giây phút nào tái sinh cây cỏ luân hồi
có thể, nỗi đau nhói sáng là hồng ân thượng đế ban cho
chúng ta đừng như thỏi đá trấn phù thinh lặng
hãy ngồi gần bên nhau
ngước nhìn bầu trời định vị hai vì sao sang
Khaly Chàm

***
Điểm tâm chủ nhật
chủ nhật điểm tâm tôi với tôi
đối diện nhìn nhau vạt nắng hắt
hương cà phê môi mắt rã rời
chiêm bao cạn tim tôi lửa tắt
tiếng chim thảng thốt lạnh hiên ngoài
trắng đen sót lại màu quá khứ
đâu đây vọng tiếng linh hồn ai
bánh mì ngơ ngẩn lời tình tự
đôi khi ôm lấy hạnh phúc tôi
từng nỗi từng nỗi cô đơn lạnh
đĩa trứng chiên tôi xẻ tặng người
bàn ghế chia nhau hơi ấm cũ
vụn bánh điểm tâm chủ nhật này
tôi gọi chim về vui bệ cửa
ríu rít bên tôi chút sum vầy
khép cửa lại… tôi nhìn tôi lệ ứa
Ngô Nguyên Dũng
(08.2025)
***
Đạp mạng
Anh và em cùng chơi đạp mạng
Đời thì nông duyên số thật nghèo
Chúng ta có tấm vải thơ ngây bịt mắt
Đi quờ quạng làm sao nắm tay theo
Ừ quờ quạng dò sau sờ soạng
Túm được mùi hương không thả em đâu
chạy nhanh chạy nhanh đạp vào bổn mạng
Đừng để sao sa rụng ướt vai cầu
Nước cứ chảy đuổi đời nhau không kịp
Em cứ bình tâm đếm 1 2 3
Chiếc mạng xa lắc chợt bùng lân tinh sáng
Soi bóng riêng đi thuở ấy có nhà *
Hoàng Xuân Sơn
16.09. 2025
*Thủa Ấy Có Nhà, truyện Hoàng Ngọc Tuấn
***
Tôi kể em những điều tháng 9
tôi kể em những điều tháng chín
cơn mưa đêm ghé vội vô thường
mưa có thật hay mưa giữa mộng
kéo theo về chuyện của phấn hương
tôi kể em những điều của lá
đã trở màu khi tháng chín qua
tình vẫn xanh dù mùa thôi ướm
áo thay còn nguyên vẹn mùi hoa
tôi kể em những điều của gió
đi tìm mây quên hết tháng ngày
heo may lạnh chiều nhân gian tím
bỗng nhớ về một sợi tóc bay
tôi kể em những điều của sao
có sao hôm đứng mỏi mắt chờ
sao ngàn trùng sao ngàn năm đợi
người trăm năm rất đỗi thờ ơ
tôi kể em những điều sương lạc
lang thang chiều phủ trắng đường quanh
cả lối về dường như mất dấu
ai hát mơ hồ sương mong manh
tôi chưa kể hết điều tháng chín
khi cơn mưa ghé chẳng vì đâu
em có biết giữa hai triền mộng
sương bay ngang trắng ngát mái đầu.
Vũ Hoàng Thư

***