Phan Trọng Văn: Hoa xuống phố: triển lãm nhóm của Anh Đào – Hoàng Duyên – Đỗ My

Tác giả: Phan Trọng Văn

Có những mùa hoa không chỉ nở ở núi rừng, mà nở trong tâm thức. Ở cao nguyên đất đỏ, nơi gió chiều còn vương trên vai áo và sắc vàng của dã quỳ như trải dài đến tận chân trời, ba cô gái ấy đã lớn lên với vẻ đẹp bình yên đó. Bây giờ, họ mang hoa xuống phố. Mang một phần ký ức của rừng núi, một chút hương nắng và cả sự mềm mại của tâm hồn người phụ nữ giàu trắc ẩn.

Triển lãm HOA XUỐNG PHỐ không tìm cách “kể chuyện lớn”, nó nhẹ, nhưng không nhạt, nó tĩnh, nhưng không đứng im, nó như bước đi chậm giữa cuộc di chuyển vội vã của Sài Gòn.

Cùng chung đề tài tĩnh vật hoa, nhưng ba họa sĩ lại chọn ba con đường khác nhau về chất liệu, và chính điều này tạo nên ba sắc thái thị giác riêng biệt – như ba chất giọng cùng ngân trong một bản hòa âm núi rừng.

Anh Đào – Sơn dầu: Hoa trong tranh Anh Đào không ồn ào, mảng màu dịu, những lớp pha sắc mỏng, nhịp cọ tiết chế và mềm. Cô nói: “Mình vẽ hoa như chính cuộc sống nhẹ nhàng của mình ở núi. Không triết lý gì cả, chỉ là năng lượng tích cực.”

Và đúng vậy, tranh chị đằm, yên, như một khoảng thở. Ở đó, người xem cảm nhận được “độ trong” của cảm xúc, của màu, điều mà sơn dầu, khi được xử lý tinh tế, có thể giữ lại như ánh sáng còn sót trên những cánh hoa sau cơn mưa.

Hoàng Duyên – Khắc gỗ màu: Hoàng Duyên tiếp cận hoa không bằng “nhìn”, mà bằng “lắng”. Kỹ thuật khắc gỗ màu vốn mang tính cấu trúc và tiết chế, nhưng Duyên làm nó mềm đi.

Cô chia sẻ: “Mỗi bức tranh là sự bình yên, nét văn hóa bản địa và sự kết nối với thiên nhiên.” Những đường khắc mạnh – nhưng không dữ, màu đệm nhẹ – nhưng không mờ.

Nhìn tranh Duyên, người ta thấy hương đất, tiếng suối và cái chậm của ánh chiều đang khép lại.

Đỗ My – Ghép vải vụn: Còn Đỗ My là một nhịp điệu khác hẳn – trẻ, tươi, và rất đời. Cô gom những mảnh vải vụn: góc sờn, đường chỉ cũ, những màu phai theo năm tháng… rồi ghép thành hoa.

“Vẻ đẹp không nằm ở sự hoàn hảo, mà ở hành trình chúng đã đi qua.” – My nói.

Vải vụn ở đây không phải “tận dụng” – mà là ký ức thị giác. Tranh My giống như một loại mosaic mềm – vừa có cấu trúc, vừa có sắc độ, vừa có nhịp sống bản địa giản dị mà hóm hỉnh.

Ba người – ba sắc thái – ba đường đi, nhưng lại gặp nhau ở sự nữ tính trong cách cảm về hoa, và cả một lớp tâm thức chung của người phụ nữ Cao nguyên: Dịu dàng mà không yếu, mộc mạc mà không đơn giản, tĩnh mà không lặng…

HOA XUỐNG PHỐ không phải “mang hoa về Saigon”, mà nó là mang một chút sương mù, hương sắc dã quỳ miền cao nguyên, một hơi thở sống chậm, một chút e thẹn của thiếu nữ vùng sơn cước má đỏ môi hồng, một chút ký ức của những buổi chiều vàng cuối năm nơi triền đồi. Ở đó, hoa nở không phải để ai ngắm. Mà để người xem nhận ra một bông hoa trong lòng mình – đang nở rất khẽ.

Saigon ngày 5/12/2025
Hoạ sĩ Phan Trọng Văn

*Khai mạc: 18h ngày 13/12/2025
Tại Maii Art Gallery, 72/7 Trần Quốc Toản, P.Xuân Hoà, Tp.HCM
Triển lãm mở cửa đến 20/12/2025, vào cửa tự do…

MỘT SỐ TÁC PHẨM CỦA CÁC HỌA SĨ ANH ĐÀO – HOÀNG DUYÊN – ĐỖ MY TẠI CUỘC TRIỂN LÃM:

TRANH CỦA ANH ĐÀO:

TRANH CỦA HOÀNG DUYÊN:

TRANH CỦA ĐỖ MY:

Có thể bạn cũng quan tâm