Truyện ngắn Trần Doãn Nho: Long đong nỗi chữ (*)

Chưa từng làm điều ác, nhưng chữ nghĩa làm cho lòng người bỗng dưng nhiễm đầy vết thương. Nhờ một ít kinh nghiệm về sách vở khi còn ở Việt Nam, chàng được nhận vào làm việc tại một thư viện trường trung học khi đến định cư ở Hoa Kỳ. Mê sách, mê đọc, lại cần cù,...

Trần Doãn Nho: Cái thú…dân chủ

Hình minh hoạ: Vilkasss Tôi bắt đầu tham gia bầu cử vào năm học lớp Ba, với tư cách là người đi cổ động. Nhiều lần. Khoái và vui. Được xếp hàng với nhau, bọn học trò trẻ con chúng tôi giương cao những tấm bảng với các dòng chữ “đi đông, bầu đúng cử xứng” và “xanh bỏ...

Trần Doãn Nho: Nhớ nhà: nhớ và nhà

Trăng xa và phố kỷ niệm. Tranh Hoàng Đăng Khanh. Nghe được từ một cuộc nói chuyện qua điện thoại viễn liên giữa hai người bạn gái cùng quê: – Tôi nhớ bà con xóm giềng, nhớ mồ nhớ mả. Lâu lắm rồi mồ mả ở xa, chẳng ai chăm sóc. Thuê người ta, thì người ta cứ làm...

Pin It on Pinterest