
Vườn chiều im lặng quá
Ta hòa vào thiên nhiên
Cùng bóng cây bóng lá
Lặng nghe ngày nghiêng nghiêng!
Vời vợi bóng chim xa
Cặp đôi dìu lướt gió
Ráng vắt màu lông đỏ
Tiếng kêu hòa ngân nga.
Bay về đâu hồng hạc
Mà nhịp nhàng âu yếm
Cánh vỗ tung màu mây
Về phía chân trời tím!
Tiếng kêu vào lá cỏ
Nở muộn màng đóa hoa
Tiếng kêu vào sông nhỏ
Khói hoàng hôn sóng xa?
Tiếng kêu vào con tim
Dâng sóng tình thương nhớ
Tiếng kêu lưng chừng núi
Một trời chiều xanh cây!…
Ta bắt chước tiếng kêu
Gửi thương vào trong gió
Hồng hạc ngỏ trong chiều
Dáng hình ai đứng đó…
***
NGHE KINH LẠY MẸ
(Nhân Tiểu tường của Mẹ)
Tiếng kinh cầu. Mẹ nơi đâu?
Khói trầm nhang, Mẹ ảnh mầu lung linh.
Con quì lạy, mắt mẹ nhìn
Những hoa, những trái, con tin mẹ về?
Bao nhiêu Phật độ, bến mê
Bấy nhiêu con, gánh nặng nề mẹ xưa
Đời người sũng lạnh gió mưa
Dưới hai thước đất, đo vừa nhân gian
Nghe kinh tâm động, bất an
Con quì lạy mẹ ruột gan rối bời…
Biết âm dương đã vợi vời
Tiệc chay, liệu mẹ có mời cùng…cha?
Lòng con kỉnh chút hương hoa
Nghe kinh lạy mẹ. Dâng quà báo ân…
***
TÔI RỬA TÔI
Một ngày,
hình như…
mới thôi!
qua sông tôi rửa
cái tôi nhọc nhằn?
Trôi đi,
bụi bẩn
phù vân
hình như chợt nhẹ
những sân si đời?
Bước lên,
giọt nắng
xuân ngời
cái tôi bỗng nhẹ
bời bời gió thơm…
Trần Hoàng Vy