Thơ Lê Minh Hiền: Trông về cố quận bão lụt khốn cùng.

Tác giả: Lê Minh Hiền
Bài thơ ghi trên bảng gỗ (La Prière de la Forêt): Lời cầu nguyện của rừng*

TRÔNG VỀ CỐ QUẬN BÃO LỤT KHỐN CÙNG

M/tặng anh, Nhà thơ-văn Ngô Nguyên Dũng, Germany

Trông về cố quận
Đất nước không còn rừng
một dải Trường Sơn không còn màu xanh
những con suối khô khốc trong mùa hạ
không còn nghe tiếng con suối róc rách
chảy êm đềm dưới tàn cây lá rừng
dưới tiếng chim Bắt Cô* trên cao
không còn nghe nước từ thượng nguồn ào ào
đua nhau đổ về hạ nguồn
trong một buổi sáng tinh sương đất trời khởi sự mùa chuyển sang đông
nghe thơm mùi xuân thấp thoáng đâu đây quen mà lạ
mát lạnh tinh khôi
rừng ơi! những ngày xưa xa…
qua rồi!

.

Quê xưa
hằng năm mưa về vài ba cơn lụt
nước xâm xấp vào nhà
mang lớp bùn non
cho mảnh vườn rau quả xanh um khi tết đến vào xuân
vậy đó!
nước hiền hòa nước bao dung
cùng đất mẹ bao la ngàn năm chăm chút đàn con
trăm vạn sinh linh
nói gì đến lạnh lùng
tàn phá cả những làng xa, xóm nhỏ

.

Vậy mà…
mấy hôm nay nơi xứ người tin qua dồn dập
từ quê nhà đã từng yên bình
hôm kia vừa hết cơn bão dữ cuồng phong
tàn phá tan hoang
nay đang trân mình nhận tiếp đợt lũ lụt kinh thiên,
nhấn chìm cảnh vật trong biển nước
Ơi! phố biển Qui Nhơn
ơi! ngoại ô Cầu Đôi, Tháp Đôi, Xóm Cổng-Nhơn Bình, Cầu Sông Ngang-Nhơn Phú
ra Diêu Trì, An Nhơn, Bình An, Tuy Phước
đến khắp cùng các huyện bên… Phù Cát, Phù Mỹ-Mỹ An

.

Người dân Miền Trung
Qui Nhơn-Bình Định
qua đèo Cù Mông vào Phú Yên
qua đèo Cả vào Khánh Hòa
trải qua những đêm, ngày khốn cùng…
thiện nguyện mấy cho đủ những mất mát khôn cùng
xin cúi đầu cầu nguyện cho bà con tất cả còn lại là chút bình yên
để nhanh tay nhanh chân phục hồi những êm ấm đã qua!
Ôi! Quê Hương tôi
hết chiến tranh điêu linh!
đến nửa thế kỷ dài hòa bình đói rét!

.

Do Thiên tai
hay chính do cả con người,
từng tự hào: “Bàn tay ta làm nên tất cả… “
nhưng sai lầm phá rừng
và san bằng núi rừng xây đập thủy điện vô chừng
sẽ hủy diệt quê hương
“Giữa rừng sâu có tim Tổ quốc
Dân tộc mất rừng là dân tộc suy vong”*

Stanton, California Dec. 2nd – Dec. 7th, 2025

*Chim bắt cô (hay Bắt cô trói cột) là tên gọi dân gian của một loài chim cu cỡ trung bình, có đặc điểm nửa thân trên trắng, nửa dưới vằn đen trắng sọc ngang, thường sống ở các khu vực có nhiều cây cối và được biết đến với tiếng kêu đặc trưng nhịp đôi, như tiếng người, “Bắt cô trói cột”, đôi khi gắn liền với các câu chuyện dân gian. 

* Khoảng năm 1940, tại Đà Lạt xuất hiện bài thơ này và được ghi trên bảng gỗ, được trưng bày ở hai nơi, một ở cổng chính Nha Thủy Lâm, miền Nam, đường Richaud (nay là đường Nguyễn Đình Chiểu), một ở Sở Thủy Lâm, Đà Lạt, trên đường vào Trung Tâm Thực Nghiệm Lâm Học Manline, cạnh phần mộ của ông Nguyễn Hữu Hào, tức thân phụ của Hoàng Hậu Nam Phương, Ba vợ của Vua Bảo Đại.

*Từ nguyên bản: 1982, KS Bùi Bá ghi thêm trên bảng gỗ 2 câu thơ dịch từ 2 câu thơ đầu của bài thơ nỗi tiếng “La Forêt” của Claude Adhémar André Theuriet (8 October 1833 – 23 April 1907): “Người hỡi!

Hồn Tổ Quốc ngự giữa rừng sâu thẳm
Rừng điêu tàn là Tổ Quốc suy vong”

***

MƯA VỀ NHỚ HUẾ*

Mưa về Đại Nội
Rong rêu Hoàng Thành
Mưa xuống Hương Giang
Mịt mờ sông nước

.

Nhớ xưa một lần*
Ra chơi xứ Quảng
Chưa qua Hải Vân
Huế là… nỗi nhớ!

.

Nhớ giọng nói em
Ngọt như Quê hương
Nhẹ như tiếng lòng
Nghe hồn liêu xiêu

.

Hôm qua nhìn hình
Mênh mông sông nước
Ngập khắp Huế xưa
Từ phương trời xa
Nhớ Huế Thần Kinh
Nhớ em… gái Huế
Người xưa sao rồi…

Stanton, California Nov. 5th, 2017 – Dec. 5th, 2025

*phiên bản “thôi xao”  từ nguyên bản “NHỚ HUẾ”, trang 217 trong Tuyển Thơ Văn MƯA & EM, Lê Minh Hiền Nhân Ảnh California xb July 2025: Tuyển Thơ Văn MƯA & EM 2025        

*Hình trong bài do tác giả cung cấp

Có thể bạn cũng quan tâm